Cửa sổ phía Đông trông ra một ban công, ban công và cửa sổ nhìn thẳng qua công viên lớn sang bên kia, một cách đồng lúa lớn chạy dọc theo bên này sông Đuống.
Lúa chín muộn đang nửa vàng nửa xanh, hơi hơi đẹp và hơi hơi nghịch như thể tay họa sỹ nào bôi bôi vẽ vẽ lem nhem xong bỏ đó đi chơi. May mà nó không phải là ruộng bậc thang, nếu không thì thật chết người!!!
Chiều muộn, 1 cơn dông lớn đe dọa ở chân trời, bầu trời phía Nam nặng trịch, treo một đám mây lớn đen sì lơ lửng ngay trên đồng. Cánh đồng vẫn sáng rực một màu vàng xanh của nó, mặc trời đen sậm sị, không trộn lẫn được vào nhau, nó đứng nhìn mà ao ước có cái máy ảnh ở đây, dù nó chụp rất dở.
Nó đang xao động. Tâm trạng của nó hư hư thực thực nửa cuồng nhiệt nửa buồn bã, cũng chẳng khác gì cái nền trời xẩm xì treo trên đồng lúa vàng sáng kia.

cơn dông kết thúc, thay vào đó một trận mưa như trút nước.... loáng một cái Hà Nội biến thành Hà Lội... khà khà khà
ReplyDelete