Gió thổi sân trường chiều chủ nhật
Ôi thời thơ bé tuổi 15
Nắng hoe rải nhặt hoa trên đất
Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm . . .
tự nhiên lại nhớ mấy câu thơ ấy trong một chiều chủ nhật cô đơn kinh khủng, cô đơn đến nỗi có thể quay lại với những ý nghĩ điên rồ đã từng có trước khi 20 tuổi.
Có muôn vạn điều nói ra thì nhẹ lòng mình mà nặng lòng người khác.

Y nghi dien ro van ton tai den khi nguoi ta 100 tuoi. Sao phai nang long voi nhung nguoi khong the lam minh nhe long co chu?
ReplyDeleteồ, có những điều nói ra trên blog thì nhẹ lòng mình mà nặng lòng người khác, nhiều người chứ ko fải một. tóm lại, lớn rồi fải tự g.quyết thôi. hơn nữa nhiều khi hôm trước và hôm sau nghĩ trái ngược nhau, nói ra xong hôm sau delete thì buồn cười chết.
ReplyDeleteChi oi noi' qua'ch ra di, mi`nh la` tre^n het, mi`nh phai nhe lo`ng truoc da, hehe, thi thoang la`m cho nguoi khac nang lo`ng co`n mi`nh nhe lo`ng la` viec rat nen la`m.
ReplyDelete