24 Jul 2008

Khúc ca

Em tình cờ dễ thương

Rơi xuống đời anh

Bỗng hóa thành

Tia chớp xanh

Bỏng rát,

Anh chìm vào tiếng hát

Từ tất cả em dâng . . .

Hà nội trưa nay nắng chang chang

"Đêm đông" theo em về tê buốt

Những chú ve mùa hè ngơ ngác

Vội ngừng tiếng giữa vòm cao

Ta nghĩ ra nhau tự lúc nào

Em qua với ai ai, anh qua cùng ai nữa

Những hạnh phúc như say, những mảnh đời tan vỡ

Đã bao giờ ta thấy hết nhau đâu

Chỉ mơ hồ thấp thoáng cảm về nhau

Tiếng em hát vô tình như hơi thở

Môi khô khát anh hôn vào không khí

Đã bao giờ chạm tiếng em chăng?

Thì đừng tiếc những năm những tháng

Trái tim mười tám tuổi đã ai hôn,

Thì đừng xót ngày xa đã sống

Một phần nhau ở giữa ai người.

Đừng để đó chỉ là ảo giác,

Tan hát rồi, em lại vẫn em thôi,

Nhưng dù đó có là ảo giác

Anh vẫn yêu em như lần cuối trong đời

Yêu như lao xuống dòng nước xoáy

Giữa trời rơi không chịu mở dù

Anh chỉ lo những chú ve nhỏ bé

Sau em, còn đủ sức hát vô tư? . .

(Hồng Thanh Quang)

21 Jul 2008

loay hoay . .. .

Training Manager ở một công ty nọ đang loay hoay vô cùng, từ thứ 6 đến giờ, nó lật đi lật lại 1 câu hỏi buông hay không buông 1 cô bé mới vào

nàng này đã được interview, được nhận xét vô cùng tốt: nói tiếng Anh giọng Mỹ, phản ứng nhanh, nghề nghiệp vững, xem bài test cũng chỉ toàn lộ ra sự thông minh sáng láng và kinh nghiệm làm khách sạn khoảng 1 năm, đúng như yêu cầu công việc mới của nàng.

vấn đề là bây giờ đến lượt nó Training và nó tình cờ khám phá ra rằng:

- nàng không biết Quang Trung là ai, hình như là từng lấy 1 cô công chúa nào đó thì phải (hụ hụ, nổi tiếng vì scandal tình ái hóa ra không chỉ giờ mới có . . . . )

- nàng không quan tâm năm 54 hay năm 75 có vụ gì ở Việt nam, vì nàng ngày xưa là chuyên Văn và . . . không yêu môn Sử, nên khi vào Đại học xong, nàng . . . . bỏ toàn bộ kiến thức đó ra khỏi đầu (trời, gạt như cái gạt nước xua đi nỗi nhớ . . .)

- nàng chưa nghe tên Lê Ngọc Hân bao giờ, và khi nghe nói đó chính là cô công chúa nào đấy mà Quang Trung chót lấy, thì nàng tái khẳng định là nàng chưa nghe thấy bao giờ.

- một số thứ nữa về kinh nghiệm khách sạn, mảng sau này mà nàng sẽ dính tro, vì rằng trường nàng dạy mấy thứ to to như các KS cần được quy hoạch ở đâu, chứ còn mấy chi tiết về các chủng loại phòng ốc thì nhỏ nhỏ. Môn ấy sinh viên thường hay trốn.

Cái duy nhất hãm nó lại là cách đây vài tháng, nó biết một nàng còn long lanh hơn thế nhiều, có quay sang hỏi người yêu trước tượng vua Lý là ông này dzời đô từ đâu dzìa đâu. Không phải riêng cô Trainee này yếu về lịch sử, dứt khoát là không phải.

Nhưng bây giờ nó không biết phải làm thế nào. Công việc nào rồi cũng sẽ phải dính đến PR, đến giao tiếp, sẽ có lúc trong công việc của nàng này, nàng phải đi dự tiệc hay hội họp cùng nó, hoặc, cùng giám đốc. Vấn đề là liệu còn có những kiến thức XH gì nàng trainee còn không biết?

Hoang mang . . . loay hoay mãi, cuối cùng nàng cũng nói lộ ra với nó rằng, nàng đã nói dối về kinh nghiệm nghề nghiệp. Thực ra đi đâu dự tuyển người ta cũng nói đến 1 vài năm kinh nghiệm, nàng lao đao lắm rồi. Ở những nơi mà nàng khai trong CV, 1 vài công ty và 1 khách sạn, thực ra dân mới ra trường, còn chưa có bằng như nàng, chỉ toàn copy, gửi fax và pha nước. Nếu có thể, hãy cho nàng 1 cơ hội, vì nó hoàn toàn có thể nhìn thấy khả năng học hỏi của nàng.

Nó ngồi đần thối ra một buổi chiều thứ 7 không biết phải giải quyết thế nào. Nói cho cùng, ngày xửa ngày xưa, có 1 đứa trông thì không quậy phá gì, nhưng còn tham gia cả 1 đường dây làm Vé tháng Xe Buýt giả, cung cấp từ trường Kiến trúc sang trường Ngoại ngữ. Khi đi làm lại còn sửa bằng tiếng Anh loại trung bình sang khá, may hồi đấy ít khi người ta đòi công chứng, người ta tin nhau . Cho nên cái vụ nói dối này, suy cho cùng không to không nhỏ. Vấn đề là, cái dự án này của nó không còn thời gian cho người không kinh nghiệm . . . . .


Rút cuộc, nên thế nào . . .




Out luôn, dân ta phải biết sử ta, ai mà không biết thì ra ngoài đường

3


Quang Trung dính dáng gì đến khách sạn? cho nàng đi hết tháng rưỡi thử việc nữa đi.

1


Nếu có candidate nào hay hơn thì cho cô bé thêm một tuần, rồi chọn.

2


Ý khác (thì comment nhé!!)

2





Sign in to vote

19 Jul 2008

Hệ quả của thi lại




1. Sau 1 tháng dài cổ ra chờ đợi, rút cục đã đến kỳ thi lại (lái ôtô!!!).

Hừm, mình cũng đoán "anh chủ nhiệm" có đến 95% là sẽ hỏi: "Thế vẫn chỉ có 95 điểm thôi à?", nhưng mình không hình dung ra cái ngữ điệu của lão lại có thể làm cho mình cảm thấy sâu sắc đến thế cái việc: Á hậu 1 không phải là Hoa hậu !!

2. Mê tín: sáng qua đi không thèm ăn sáng mà lái ngon lành đến nỗi không thể hình dung ra tháng trước vẫn là chính mình thi trượt! À mà 5 điểm lỗi là do tự nhiên đèn hiệu trục trặc nhé. Từ nay, chuẩn bị đi thi hay làm gì quan trọng dứt khoát miềng không thèm ăn sáng nữa.

3. Suy ngẫm: đàn ông chỉ thích phụ nữ hơi hơi zôn zốt.

Hôm thi chứng chỉ chơi cả 100 điểm tuyệt đối mà chả ai hỏi han gì. Hôm qua đi thi lại Sát hạch các anh tới tấp xin điện thoại, rủ đi ăn trưa, uống nước, lại còn "hôm nào đi Đại lải" nữa chứ . . . hix x x x

Suy ra thêm một điều miềng vẫn còn may. Chả biết vì sao, mấy tay tuy không cùng lớp nhưng quen mặt vì 1 khóa, cũng thi lại cùng mình, trượt toanh toách, lại toàn bài khởi hành ngang dốc . Khổ thân mọi người, lại chờ đợi 1 tháng nữa, trong cái nắng gay gắt buổi trưa, trong cái mưa dầm ngập đến cổ chân trong sân tập mọi buổi tối (vì còn buổi nào trống xe mà tập nữa!!). Mình thoát rồi mà, từ nay mình nói xấu hay xuýt xoa thoải mái

4. Hôm kia, trước khi thi lại, lên tập xe được hẳn . . . 1h. Bao nhiêu ngày nắng ngại không đi, đi đúng vào tối ấy, lái xe ngoằn ngoèo dưới cơn mưa to nhất Việt nam trong vòng 3 năm nay (báo Vn-express nói thế!). Mọi vạch trắng vạch vàng cảm biến gờ nổi định hướng trên sân Chèm biến mất tăm đâu cả. 10h30 đêm, đi một mình gần 20km về nhà, chớp nhì nhằng trên đầu, mưa như thác đổ, đường thì ngập lụt, mình cứ sợ có bác Thiên lôi nào tự nhiên lại ghé xuống đường đê Liên Mạc hôn nhẹ mình một cái thì có mà 1 giây sau, thơm phức

5. Mơ một ngày không xa, rất không xa, khi mình vẫn còn ham đi chơi, sẽ được lái xe (1 cái xe tự lái, thuê ở Tây Ban Nha, của hãng Avis chẳng hạn) qua cây cầu biển Gibralta nối châu Âu và . . . châu Phi, dài có 15km! Mình lái xe, còn chàng (chồng mình) chĩa máy ảnh qua cửa sổ tha hồ mà tanh tách. À tất nhiên thỉnh thoảng 2 đứa có thể đổi chỗ cho nhau để chia sẻ cảm xúc chạy xe qua cái ngã 4 trên 1 châu, dưới 1 châu, 2 bên 2 biển ấy, chứ mình cũng không phải đứa keo kiệt gì; chẳng qua vì . . mình chụp ảnh không đẹp ! Từ giờ đến lúc ấy chỉ còn 2 việc phải làm là mình đi lấy chồng, chọn được anh nào cũng thích đi chơi với mình thì tốt, và người ta phải mau chóng xây cây cầu bắc qua eo Gibralta.

13 Jul 2008

Entry for July 13, 2008




Thấy cái này hay hay và cảm động bên blog của Mrs. Yly, cóp về (cho đỡ phải viết)

"Đàn bà cần gì ..?
cần đàn ông ..

Nhớ nhé, đàn bà cần đàn ông, chứ không cần một người đàn bà khác.

Đừng nhìn vào đôi mắt vô cảm và nghĩ "nó không cần mình".

Cũng đừng nhìn vào cái dáng đi phăm phăm và quả quyết đấy, rồi tự an ủi "nó không cần mình".

Đừng cho là nó đã bôn ba tự lập rồi chép miệng "nó không cần mình"

Cũng đừng tưởng nó tự làm được mọi thứ, có nghĩa là "nó không cần mình".

Đừng nhìn vào mấy cái biểu ngữ giăng đầy, nào là "nam nữ bình quyền", nào là "bình đẳng giới".. để tự tước đi cái quyền làm đàn ông của mình .., nhá!

Rất nhiều khi, đàn bà không muốn được lựa chọn.

Đàn ông ơi, đàn ông đi nhé :D "
Bình loạn: Đồng ý với em Ly đến 90%, nhưng mà đang cơn lười, cũng cố gắng viết đấy nhưng mà lại thèm cafe và bỗng có đứa buzz rủ đi chơi ; thôi, nếu đi uống về mà vẫn có nhã hứng thì viết, không thì cho 10% nằm đó.