22 Dec 2006

Merry Christmas!!!

Greeting cards have all been sent
The Christmas rush is through
But I still have one more wish to make
A special one for you

Merry Christmas Darling !!!

Holidays are joyful
There's always something new
But every day's a holiday
When I'm near to you

The lights on my tree
I wish you could see
I wish it every day
The logs on the fire
Fill me with desire
To see you and to say

Merry Christmas Darling !!!
Merry, with me, always !!!

22-Dec 2006, to you, my love!

21 Dec 2006

siđa

(nghĩ vớ vẩn và tự cười sáng nay khi đưa dâu qua Văn Miếu, nhìn thấy chỗ thắp hương phía sau)

Kẻ dễ yêu được gọi là đa tình. Kẻ yêu điên cuồng được gọi là si tình. Kẻ tai nạn nghề nghiệp khi yêu được gọi là siđa. Kẻ có nhiều râu dài mọi người thắp hương sì sụp dưới chân bất kể lý do gì, ko ai khác ngoài si đa già trăm tuổi. Giữa si đa và yêu đương, có gì chung với nhau?

14 Dec 2006

Entry for 14 Dec

"ĐỘC TIỂU THANH KÝ"

Hôm nay đọc blog của một đứa khác, trẻ tuổi và giỏi giang, thấy có đoạn:

"Tớ tự hành xác, khi nào tớ nhớ cậu là tớ nhịn cơm, cóc cho cái cơ thể còm của tớ tí sức lực nào nữa, thế là không còn tâm trí đâu để nhớ, khi nào hết nhớ thì ăn, ăn ngon lành, ăn hoành tráng" . . .

Tự nhủ: Tuổi trẻ công nhận cái gì cũng giỏi. Mình nhớ ai (từ xưa tới nay, từ trai đến gái), là mình cố nhịn giỏi lắm được 10 phút xong là nhắn tin hoặc gọi điện quấy rối. Kết quả rất khả quan: Hoặc người ta đáp lại âu yếm hơn và mình hạnh phúc gấp đôi. Hoặc người ta phản đối việc bị quấy rối, thế là mình đã đưa được dao cho một người khác cắt hộ mình cơn nghiền của mình.

Ai lại đi nhịn đói bao giờ. Đói thì không làm được rất nhiều việc, mà việc yêu chỉ là 1 trong số đó. Ai lại đi nhịn đói, dại thế . . . mà cái quan điểm ấy lại đưa ra từ 1 đứa cứ thấy nhậu là chấp cả làng Vũ đại mới chết!!!

11 Dec 2006

HOA SUA 2 (VA` VU MAT TROM N)

Thật quá ư xấu hổ phải thú nhận rằng trong vòng 2 năm đã mất trộm đến N lần như vậy.


Có khi chung quy cũng lại tại mấy chú hoa sữa mà ra.


Thì đã bảo là một tối lạnh trở về nhà thật muộn, và tối hôm sau cũng trở về nhà muộn như thế và hương hoa thơm ngào ngạt. Không mang hoa lên nhà nữa vì sợ không tặc nhưng để mở cửa sổ cho nó thơm, và thoáng.


Sáng nay tỉnh dậy, ngơ ngác thấy đã 08.30. Sao điện thoại đầu giường không báo thức nhỉ? Mình toàn đặt 06.00.


Chắc lại theo quán tính bật điện thoại lên xong để rơi trên chăn ngủ tiếp chứ gì, thế là lục tung chăn gối lên đến lúc phải kết luận rằng nó đã không cánh mà bay. Thoáng một ý nghĩ hay là thằng trộm nào bò lên tận tầng 4, đột nhập cửa sổ? Thế thì điên thật.


Nhưng mà đúng. Ngoài gờ cửa sổ, một chiếc bao điện thoại rơi lại. Chiếc điện thoại thứ 2 mất trong vòng 2 tháng. Chắc gặp thằng nghiện nào rồi!!!


Đờ đẫn cả người vì tiếc, thôi đi làm.


Phát hiện chiếc túi xinh đẹp của Kipling Art mua từ Lào về cũng đã không cánh mà bay, bên trong là giấy tờ, tiền bạc (tất cả!!!) và một số thứ khác vừa để dùng, vừa làm kỷ niệm (cũng đưa từ Lào về nốt). Những thứ xinh đẹp đến mức không thể dùng một từ gì khác để gọi, ngoài Bijoux  . . 


Tiên sư thằng trộm chứ!!!


Luân lý: Không nên mở cửa sổ trong khi ngủ say.


Nhưng mà không mở thì bí, khổ thế!


 


 


 

9 Dec 2006

Nhung mau chuyen ve Bit

Chuyện 1.


YESTERDAY I


Năm ấy nó 7 tuổi, cũng có thể là 9 tuổi. Nhà nó dùng tivi đen trắng và đi ngủ lúc 10h như mọi gia đình nề nếp Hà nội. Mà sau giờ đó thì tivi cũng chẳng còn cái gì để xem và ngoài đường rất tối, kể cả những ngày có điện.


Một đêm vào khoảng 10h, nó nghe tiếng đàn. Lúc đó Hà nội có 3 loại đàn: trên tivi, trên radio, và trên ghita gỗ của thanh niên chơi ngoài vỉa hè đầy, nhất là những hôm mất điện.


Một đêm vào khoảng 10h, nó nghe tiếng đàn. Đây rõ ràng là đàn tivi. Nó leo từ gác xép xuống.


Để xem tivi mà không làm ông bà nội thức giấc và bố mẹ không mắng thì phải không có ánh sáng lọt ra ngoài và không có âm thanh. Thế là, từ tốn và sốt ruột, khéo léo và nhanh nhẹn quá mức đối với một đứa 9 tuổi đang ngái ngủ, nó xoay cái tivi quay vào tường, lấy khăn phủ tivi gấp đôi gấp ba lại cho dày và phủ lại một lần nữa, vặn nhỏ trước khi bật lên. Nó chui đầu vào bên dưới chiếc khăn phủ.


Thật là kỳ công. Nhưng thật tuyệt vì không một ai trong nhà bị thức dậy cả.


Trên tivi, một phụ nữ mặt tròn mắt cũng tròn, tóc cắt ngắn tý đang ôm ghi ta hát. Vừa hát vừa như cố mở to đôi mắt tròn lên. 


yesterday tưng, tưng, tưng, từng . . 

all my troubles seem so far away

now it looks as though they are here to stay

oh I believe in yesterday


Tiếng đàn thấm vào nó. Từ giờ phút đó, bài hát ấy thấm vào nó và nó không biết nó đã mãi mãi trở thành fan hâm mộ của người phụ nữ đó. Nó đi tìm các tạp chí Nga mà bố nó mang về xem cô ta là ai.


Thực ra về sau nó biết đấy không phải là cô ta mà là anh ta. Paul McCartney mặt tròn, mắt tròn, tóc ngắn.

7 Dec 2006

Hoa sua

 


Giữa tháng 12 mà lại có hoa sữa mới chết chứ? Một tối lạnh trở về nhà thật muộn, thấy cây hoa đã tàn từ cuối tháng trước tự nhiên lại bung ra những chùm trắng mới tinh, thơm ngào ngạt.


Cầm lòng không đậu, ngắt một cành to vào nhà, cả đêm say sưa hít thở. 


Sáng hôm sau nhìn xuống: một số bông trăng trắng rụng đầy nền gạch, trên nền là một số nhiều những con gì đen nhánh, bé tí như đầu kim leo trèo cực kỳ nhanh nhẹn. Mỗi bông hoa trắng bé xíu có thể làm nhà cho khoảng 5 chú đầu kim như vậy.


Bắt đầu sợ! Thôi cứ cho hoa đi cho lành, không biết con này nó bò vào người thì có ngứa không.


Luân lý: thỉnh thoảng chất nghệ cũng được nhưng thường xuyên thì nên cẩn thận!


 


 

6 Dec 2006

No'

Trưa nay đi ăn tự nhiên nhìn thấy Nó ở cái bàn đằng xa.


Tay nhà báo đi cùng thao thao bất tuyệt. Mình chỉ cho vào tai được mỗi một nửa, nửa còn lại dõi theo mắt. Mắt theo dõi Nó.


Nó vốn là một đứa nhanh nhẹn và tươi tỉnh. Mình vẫn nhủ thầm là cái trường đại học ấy thì phải sản sinh những người nhanh nhẹn tươi tỉnh cỡ ấy mới xứng đáng.


Thế mà hiện Nó ngồi ngậm tăm theo cả nghĩa bóng và nghĩa đen. Chắc là Nó vừa ăn xong và thực sự Nó đang ngậm tăm. Mặt Nó có một vẻ mà mình ghét trong mọi tình huống: Vẻ cam chịu!


Từ xưa đến nay Nó chưa bao giờ có vẻ ngượng ngùng và cam chịu kiểu ấy. Thậm chí Nó không đáp lại nụ cười chào hớn hở của mình, anh nhà báo thấy mình cười cười cũng quay lại xong . . cười cười theo. Dzô dzuyên! Mình tự nhủ nhiều lần là chắc Nó không nhìn thấy mình rồi hoặc Nó tưởng tượng là Nó đang tế CBN nhị.


Không hiểu cái kẻ có vẻ hầm hố ngồi trước mặt Nó là ai, mà lại có sức mạnh tiềm ẩn thay đổi Nó như vậy?!?


 

3 Dec 2006

Nhung ngay chu nhat . . .

 


Gió thổi sân trường chiều chủ nhật 


Ôi thời thơ bé tuổi 15


Nắng hoe rải nhặt hoa trên đất


Đời dịu vừa như nguyệt trước rằm  . . .


 


tự nhiên lại nhớ mấy câu thơ ấy trong một chiều chủ nhật cô đơn kinh khủng, cô đơn đến nỗi có thể quay lại với những ý nghĩ điên rồ đã từng có trước khi 20 tuổi.


Có muôn vạn điều nói ra thì nhẹ lòng mình mà nặng lòng người khác.